Xưa nay chúng ta chỉ xuất khẩu được dạng hạt cà phê nhân (raw bean) vì xuất khẩu thành phẩm thì phải làm theo gu của người ta thì người ta mới mua
1. Họ chỉ uống Arabica loại chín già. Loại Robusta họ thường dùng để làm bánh kẹo, chiết xuất lấy caffeine dùng trong dược phẩm,...(các bạn không tin tới các quán cà phê quốc tế như Starbucks, The coffee bean, Bene, Gloria Jean, Illy, MOF...lấy bao bì xem, đều ghi 100% arabica bean). Nếu mình bán robusta/hay trộn tỷ lệ thì phải hỏi kỹ họ có chịu không. Ở châu Á, chỉ có loại ở Sumatra, Indonesia là đạt chuẩn vô được hệ thống cà phê lớn, còn lại là của Nam Mỹ, châu Phi. Các hệ thống nhỏ hơn thì OK, cà phê Việt Nam vẫn được tiêu thụ khá lớn. Các bạn đến quán Starbucks hoặc Bene để mua các gói hạt của nó đang bán về phân tích xem xét kỹ. Nó có ghi xuất xứ bên ngoài.
2. Hệ thống máy air roaster kiểu như vầy cho quy mô gia đìnhhttps://www.youtube.com/watch?v=skZk0WHHDvM. Họ dùng cái rang ngô để rang, có quạt thổi. Search thêm “hot air coffee roaster/roasting”
3. Quy mô công nghiệp mẻ lớn https://www.youtube.com/watch?v=8SkWOBo-eGw
4. Hạt rang các bạn đừng có ướp bơ hay mỡ gà hay nước mắm hay hương liệu gì cả nhé, cứ vừa miệng mình mà làm thì bán không được đâu. Cũng đừng rang như rang ngô rang lạc bỏ lên chảo lấy đôi đũa xào qua xào lại thì sẽ có mùi khét, gửi mẫu qua cho nó sẽ im hơi lặng tiếng luôn đó. Máy air roaster này đặt bên các xưởng cơ khí họ làm được hết. Ở ĐH BK TP HCM/HN/ĐN, SP Kỹ thuật hay ĐH Công nghiệp đều có xưởng cơ khí phía sau trường, ra gặp mấy thầy đặt hàng, nói tui muốn máy như vầy (mở clip cho họ coi). Họ có nghề, nhìn sẽ biết và sẽ mày mò làm ra cho mình với giá rẻ xình. Tony từng đặt một cái máy nghiền bột dùng cho phân bón lá, máy đầu tiên nhập khẩu 10,000 USD từ Đài Loan, máy 2 mua của họ giá có 60 triệu, chất lượng y chang, cũng inox sáng loáng, 10 năm rồi chưa hỏng.
P/S: Cơ cấu dân số nước ta theo tổng cục thống kê năm 2012, những người tốt nghiệp cao đẳng ĐH chỉ chiếm 6% dân số, nên mình là tinh hoa, phải lấy tiền của tụi Tây. Chứ vô Cầu Đất mua cà phê đem xuống Sài Gòn bán cạnh tranh dữ dội chi cho mệt vậy, mình có học tiếng Anh từ năm lớp 6, đến năm 12 là 7 năm thì đã lưu loát rồi. Thêm 4 năm ĐH nữa thì đã thành thạo như tiếng mẹ đẻ rồi còn gì, tha hồ mà buôn bán quốc tế. Lấy đô la only!
Kiên quyết đại nhân, không tiểu nhân. Đại nông, không tiểu nông. Đại thương, không tiểu thương! Nhường cho mấy bà mấy chị người ta không có điều kiện học hành, tiếng Anh tiếng em không biết, mới gánh hàng từ làng này sang làng kia, từ huyện này sang huyện kia, từ tỉnh này đến tỉnh kia chiếm chút cháo nuôi con. Mình có trình độ, cao đẳng đại học chứ có phải người thường đâu, phải buôn quốc tế chứ sao lại giành giựt thị phần với mấy chị tiểu thương tội nghiệp vậy?