Hiện có nhiều bạn trẻ gửi thư cho Tony, nói là đã tốt nghiệp ĐH hay cao đẳng Sư phạm, nhưng không muốn về quê, vẫn muốn bám trụ lại thành phố. Có bạn nói là con bỏ luôn bằng (vì bạn được cử đi học dạng cử tuyển nếu không về thì trường không cấp bằng). Thế mới thấy hấp lực của chốn đô thành nó lớn, nhưng mà chốn đô thành cũng là nơi nghiệt ngã lắm. Nó sàng lọc rất kỹ, thật sự ai phải rất giỏi, rất tài năng và PHẢI CÓ may mắn mới có cơ hội phát triển được. Có bạn 3-4 năm đi làm các nghề không liên quan đến chuyên môn sư phạm, rồi bị mai một hết kiến thức, ở nhà trọ bé tí, đầu óc lúc nào cũng căng thẳng, buồn bã…
Sao lãng phí thời gian vậy các bạn ơi, ở nông thôn, miền núi…vẫn đang thiếu thầy cô. Mình đi vài ba năm có sao, còn hơn vạ vật ở thành phố cũng chừng năm ấy, mà chẳng có gì. Việc mình sống 1 thời gian ở vùng quê, vùng núi cũng làm tròn vốn sống và làm cho tuổi trẻ của mình có ý nghĩa hơn.
Có một bạn trẻ nọ người Hà Nội, tốt nghiệp ĐH bên Anh Quốc. Sau đó về Hà Nội làm việc mấy năm không thấy ổn, không dư dả gì. Bạn đi Gia Nghĩa, một thị xã mới của tỉnh Đắc Nông, xin dạy học. Bạn dạy giỏi nên rất nhiều tiền, vô cùng nhiều, bạn tích cóp mua đất mua nhà, vì đô thị mới mà, nên giá nhà tăng dần theo lượng người dân đổ về sinh sống. Sau 3 năm, bạn đã có một trung tâm tiếng Anh lớn ở đây, năm nay bạn sẽ đủ tiền mở luôn 1 trung tâm tiếng Anh ở Hà Nội, đi đi về về…
Gia Nghĩa là thị xã hiếm hoi đang là tỉnh lị. Trước sau gì cũng lên thành phố. Đường sá thoáng, rộng, đẹp, quy hoạch ngon lành còn hơn Đà Lạt. Khí hậu vô cùng mát mẻ trong lành, có nhiều suối chạy ngang giữa đường phố.
Các bạn lên thử xem. Biết đâu vừa có Gia, vừa có Nghĩa…