Home » » Chuyện hay, nên đọc.

Chuyện hay, nên đọc.

Khi nói về 1 cá nhân, không nên quan tâm đời tư, mặt mũi, lý lịch...của họ. Vì như vậy là tò mò. Biết các thông tin đó không có ích gì, chỉ thỏa mãn sự hiếu kỳ của đầu óc người tầm thường mà thôi.
Đại nhân chỉ nên "tìm hiểu", hem nên "tò mò".
Tìm hiểu tư tưởng của cá nhân đó. Xem làm thế nào mà họ trở nên vĩ đại.
Liên hệ bản thân, mình sẽ đúc kết gì từ đó. Mình sẽ ứng dụng tư tưởng ấy ra sao
Chơi với người giàu, đọc sách của người giàu viết...thì tư duy mình sẽ khá lên, vì tư duy của nhà giàu rất khác đám đông. Chơi với người văn minh, đọc sách người văn minh viết...thì sẽ văn minh theo. Chơi và đọc sách của người phóng khoáng, mình cũng sẽ lây nhiễm sự hào sảng, khoáng đạt của họ...Mình sẽ học được "triết lý, sách lược, chiến lược, tinh thần, tư tưởng"...
Và ngược lại. Chơi với người bé nhỏ thì họ sẽ chỉ mình "mẹo", "chiêu", tiểu tiết", "tiểu xảo", "trò", "thủ thuật",...và mình cũng sẽ bị cuốn theo các lặt vặt đó. Nên biết, nhưng để tránh, để phòng thủ, hem phải để áp dụng.
Mình phải đặc biệt và xuất chúng, vì mình duy nhất trong vũ trụ.
___________________________________________________
Doanh nhân đầu tiên của Trung Quốc

Tỷ phú Dư Bành Niên (余彭年) vừa qua đời ở tuổi 93 (thượng thọ). Ông đã chuyển toàn bộ tài sản trị giá 9,3 tỷ NDT (2 tỷ USD) vào quỹ từ thiện của ông hoạt động trong nhiều năm nay. Dư là tỷ phú Trung Quốc đầu tiên thoát khỏi “tình thương mù quáng Á châu” khi cho đi toàn bộ tài sản của mình. "Nếu các con tôi tài giỏi, chúng sẽ không cần tới số tiền này. Còn nếu chúng không đủ năng lực, thì gia sản này trước sau gì cũng mất". Muốn con cái phồn vinh mãi mãi, thì việc đầu tiên là xác định "tiền ai nấy làm nấy hưởng". Bất cứ ai xài tiền của người khác, đều là người kém cỏi cả (trừ người khuyết tật và trẻ em dưới 18 tuổi chưa được phép lao động). Thương con thật sự là phải như vậy.

Ông khuyên mọi người không nên để lại tài sản cho con cháu vì như vậy sẽ hại con. Dù tài sản lớn như một cơ nghiệp hay chỉ là một miếng đất, một cái nhà nhỏ....đều không nên cho con cháu. Vì khi biết có tài sản thừa kế, thế hệ sau sẽ ỷ y vào đó, mất đi động lực, ý chí phấn đấu, cái quan trọng nhất để thành công.

Ông Dư sinh năm 1922 ở Hồ Nam. Năm 1958, ông tới Hong Kong làm đủ nghề để kiếm sống, từ lao công cho tới công nhân xây dựng, khuân vác, giao hàng... Sau đó, ông mở công ty bất động sản, du lịch, khách sạn, y tế.

Ông Dư là Chủ tịch hãng BĐS Foo Tak lừng lẫy, ông từng chia sẻ bí quyết thành công là làm tốt nhất nhiệm vụ mình được giao "Dù là công việc địa vị thấp, kể cả khi lau chùi toilet, tôi vẫn cố gắng là người lau chùi sạch nhất”. Ông khuyên các bạn trẻ đừng nề hà việc gì, dù là lau chùi toilet để kiếm sống, rồi từ từ đi lên...

Vậy ông làm giàu để làm gì nếu không phải cho con cháu. Ông nói, "chỉ là đễ thỏa mãn đam mê, bung hết khả năng cuộc đời mình". Còn con cháu, đó là những cá thể khác, chúng tự do sống khác.

Và người Trung Quốc đã tìm thấy người doanh nhân đầu tiên của mình.